Khi được lên chức ở hàng ngũ cấp cao, những giám đốc có nhiều quyền lực hơn. Với điều đó, những nhân viên của ai cũng muốn làm hài lòng họ bằng cách lắng nghe chăm chú hơn và cười với tất cả trò đùa của họ, những điều này, làm cái tôi của họ lớn dần hơn. Cái này gọi là hội chứng Hubris “hubris syndrome” (hay còn gọi là Hội chứng nghiện quyền lực), là một rối loạn của quyền lực, đặc biệt là quyền lực của những người dành được rất nhiều thành công và trong thời gian dài.
Sự khao khát về danh tiếng, tài sản và sự ảnh hưởng đến những người xung quanh là mong muốn của bất kì nhà lãnh đạo nào. Vì vậy mong muốn đó càng lớn nên cái tôi của họ càng lớn. Nhưng cái tôi dễ bị thao túng, dễ bị mất kiểm soát khi bị người khác thổi phồng và khiến cho thu hẹp tầm nhìn của người lãnh đạo giỏi. Và cái tôi là kẻ thù của bất kỳ nhà lãnh đạo giỏi nào.
Cái tôi của các nhà lãnh đạo giống như một mục tiêu họ mang theo bên mình. Và giống như bất kỳ mục tiêu nào, cái tôi càng lớn thì nó càng dễ bị tấn công. Theo cách này, một cái tôi bị thổi phồng giúp người khác dễ dàng lợi dụng chính mình hơn. Bởi vì bản ngã của chúng ta khao khát sự chú ý, nó có thể khiến chúng ta dễ bị thao túng và dễ đoán. Khi mọi người biết điều này, họ có thể “chơi” theo bản ngã của chúng ta. Và chúng ta là một nạn nhân của chính nhu cầu của mình, cuối cùng chúng ta bị dẫn đến việc đưa ra các quyết định có thể gây bất lợi cho chính chúng ta, nhân viên và tổ chức của chúng ta.
Khi những người lãnh đạo tin rằng họ là kiến trúc sư duy nhất xây dựng thành công cho công ty, họ có xu hướng trở thành kẻ thô lỗ, ích kỷ hơn. Điều này đặc biệt đúng khi họ đối mặt với những thất bại và chỉ trích. Theo cách này, một cái tôi bị thổi phồng ngăn cản chúng ta học hỏi từ những sai lầm của mình và tạo ra một bức tường phòng thủ gây khó khăn cho việc học từ những bài học từ thất bại.
Cuối cùng, một cái tôi bị thổi phồng thu hẹp tầm nhìn, bởi vì bản ngã luôn tìm kiếm thông tin mà chính mình muốn tin. Về cơ bản, một cái tôi lớn làm cho chúng ta có một khuynh hướng mất đi quan điểm và kết thúc trong một “bong bóng lãnh đạo”, nơi những giám đốc cấp cao chỉ nhìn và nghe những gì họ muốn. Kết quả là, họ mất liên lạc với những nhân viên của mình, văn hóa công ty và cuối cùng là cả khách hàng và đối tác.
Thoát khỏi một cái tôi bị thổi phồng và tránh rơi vào “bong bóng lãnh đạo” là một công việc quan trọng và đầy thách thức. Nó đòi hỏi sự vị tha, suy tư và can đảm. Dưới đây là một vài lời khuyên từ tác giả:
Cái tôi bị thổi phồng đi kèm với thành công – lương cao hơn, văn phòng đẹp hơn – thường khiến chúng ta cảm thấy như thể chúng ta đã trở thành một người lãnh đạo giỏi. Nhưng thực tế là, lãnh đạo là làm việc với con người mỗi ngày. Đừng để cái tôi của mình xác định những gì chúng ta thấy, chúng ta nghe, những gì chúng ta tin và làm cản trở bản thân trở thành một nhà lãnh đạo giỏi.
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn