Sự khác biệt lớn nhất giữa người thành công và kẻ thất bại đó chính là nằm ở việc tìm cớ, một người khi đã mắc phải căn bệnh thích viện lý do, anh ta sẽ chẳng nên được việc gì.
Đầu tư là sự tồn tại song song giữa cơ hội và rủi ro. Nhiều người lao vào đầu tư nhưng chỉ một số ít người gặt hái được thành công, còn lại đại đa số đều thất bại thảm hại.
Một ngày nào đó, khi bạn học được cách quay qua chuyển lại giữa trắng và đen, hoặc trong quá trình loay hoay, bạn trông thấy được một mảng xám, là khi ấy bạn đã thực sự trưởng thành, thực sự xứng với hai chữ “người lớn”.
Tốt nhất con người nên dồn hết tâm sức vào việc nâng tầm bản thân. Ngoài chuyện đó ra, chúng ta không nên lãng phí công sức vào bất cứ việc nào khác.
Nguồn thu từ người thân, chỉ đóng vai trò "lấy hên". Nó mang ý nghĩa tinh thần không hơn không kém, kiếm tiền từ kinh doanh là phải lấy tiền của người ngoài, trừ trường hợp bạn xem tất cả người thân của mình không khác gì người ngoài.
Nếu bạn muốn ngừng trở thành kẻ thất bại, bạn phải ngừng để hoàn cảnh quyết định kết quả đời bạn!
Theo "Định luật Phép màu" của một nhà toán học người Anh, trong cuộc đời mỗi người, phép màu xảy ra với tốc độ khoảng một lần mỗi tháng. Và điều đó cũng đúng với những điều tồi tệ.